Duck hunt

the gioi tamlinh Tiêu đề: Ma đây,...nói chuyện đi - Kỳ 1
C. Bàn thờ, thờ cúng, đi lễ
Bàn thờ để quay mặt ra hướng cửa chính. Cao thấp, to, bé, tùy nhà. Để bát hương sát bàn thờ, 1 bát hương, 1 lọ hoa, thế thôi.

Không nên mời Thầy đặt bát hương, bàn thờ. Tự mình làm lấy. Dùng hương thường, không dùng hương tẩm hóa chất, nguy hiểm lắm! Nhất là trẻ con hít phải. Mời thầy – họ yểm vào bát hương, nguy hiểm!

Tổ tiên, ông bà yêu cầu con cháu có cái tâm. Tâm đây là tin vào tâm linh. Tâm linh là tâm trong sáng, tâm có đức tin, có tổ tiên ông bà. Con người có phần xác và phần hồn – là linh hồn, có linh hồn là tâm linh. Tổ tiên tồn tại 4 đời. Ở bên cạnh con cháu mà không biết đấy thôi! Lúc ăn thì mời như khi còn sống, đó là có cái tâm nhớ tổ tiên, ông bà. Không phải đến ngày giỗ tổ mới về.

Khi cúng phải khấn xin Thổ công nhà mình cho vong linh người chủ nhà mình về thì mới được vào nhà.

-Người chết già - ở cõi Trần, chưa được tu luyện lâu, sự rung động năng lượng linh hồn còn gần cõi TRần, nên họ còn hưởng mùi hương của hoa quả, thức ăn khi con cháu cúng giỗ.

-Còn người chết trẻ, chưa có tội lỗi ở cõi Trần (sảy thai 1,2 tháng; chết trẻ khi còn bú …) thì thời gian siêu thoát để “vượt Thiên” rất ngắn, nên các vong chết trẻ rất thiêng, không cần cúng lễ, hương hoa làm gì cả vì các linh hồn này không có nhu cầu hưởng thụ. Họ chỉ cần cái Tâm, luôn nghĩ đến họ là họ có mặt độ trì cho người thân trong gia đình.

-6 giờ rưỡi sáng 23 tháng Chạp hàng năm, cúng tiễn đưa Táo quân về Trời. Không nên đốt vàng mã: áo quần giấy, cá chép sống. Táo quân không dùng những thứ đó. Cúng bằng tiền thật, Táo quân chứng cho cái Tâm của người cúng rồi báo cáo lại với Thiên đình cái Tâm thành đó. Ý nghĩa là vậy. Còn đổi tiền thật, lấy tiền giả, áo quần mũ giả, rồi đốt đi, thì Táo quân đâu có dùng, và cũng không có hình bóng để báo cáo.

-Tiền thật, áo quần thật, cúng xong thì ta dùng, tiêu, mặc áo quần đó. Người Trần của dòng họ mình, nương theo bóng đồng tiền, áo quần đó mà độ cho con cháu làm ăn nhiều tiền, mặc áo đó sẽ được khỏe mạnh, bình an. Sau đó đốt chân hương, lau dọn sạch sẽ. Chân hương đốt, gói tro ném xuống ao hồ. Bát hương, bàn thờ, thay mới, thì cái cũ cũng vứt xuống ao hồ. Cấm vứt vào sọt rác. Làm sai sẽ bị đau, nhức đầu.

-Người âm chỉ cần cái Tâm của con cháu. Không cần có bàn thờ hay không. Cầu khấn ngay cả ở bàn uống nước, nơi làm việc, khi nằm, khi đi ngoài đường, khi ra khỏi nhà. Cầu khấn ai, xin gì, người đó sẽ độ trì cho mình.

-Khi cúng phải có 6 bát, 6 đôi đũa: 2 bát cho các cụ tứ đại, 2 bát cho bố mẹ (nếu đã qua đời), 2 bát cho họ hàng. Người già hưởng mùi hương, điều khiển, mùi hương thức ăn vào bát. Người chết trẻ không cần. Cúng khấn 5 -10 phút thôi, không để lâu. Cúng xong là lộc nhà mình, con cháu hưởng, không mang cho người khác.

Phải cúng tiền thật, chia làm 3 phần: một phần cho người được cúng, một phần cho Thổ địa, Thần linh và Táo quân (đủ 3 vị) và một phần cho các cụ tứ đại, ông bà. Cúng xong dùng tiền bình thường. Tiền dùng vào việc có ích thì được người âm độ. Nếu dùng vào việc phi nghĩa như buôn lậu, đánh bạc, rượu chè be bét … thì người âm không chứng, họ khó chịu, bực mình và còn bị quở phạt nữa.

-Bán vong cho Chùa hoặc bố mẹ chết đưa lên chùa để “ăn mày cửa Phật” là hiểu sai lầm. Chùa để người Trần tu hành, không thu nạp hồn người chết. Sau khi chết một thời gian, họ về với gia đình, sum họp với con cháu như khi còn sống, người Trần không biết mà thôi. Họ giúp đỡ con cháu để tu sửa cái Tâm, làm ăn lương thiện. Ai biết thì “âm phù dương trợ” con cháu sống làm ăn khá lên.

Đi đền, chùa, cũng phải đúng quy tắc người âm: trước khi đi, trình tiền đi lễ lên bàn thờ nhà mình, xin tổ tiên ông bà chứng cho lòng thành của con cháu lên chùa (đền, mẫu) lễ Phật, Thánh, Mẫu. Khi đến chùa, đền phải đi ngay vào bàn thờ chính, đặt tiền khấn: tên con...lòng thành xin công đức nhà chùa (thánh, mẫu) số tiền là....xin Thánh, Thần, Phật, Mẫu chứng giám; người Trần có gì sai trái xin...tha thứ. Sau đó cầm tiền bỏ vào hòm xông đức thì người âm mới chứng cho. Tức là người âm nhà mình gặp, nói với người âm quản lý cái chùa đó (tức Thổ công) chứ không phải Phật, Thánh, Mẫu luôn có mặt ở đó để minh chứng. Lâu nay người Trần hiểu sai làm sai. Đi cúng lễ cũng vô ích, có ai chứng cho đâu?

-Các anh em ruột là con trai, ai soi trước, mời các cụ tứ đại về thì các vong về nhà người đó trước. Không phải cứ là con trai trưởng thờ cúng thì các cụ về đâu.

-Người âm trong dòng họ, trọng người con trai đứng đầu dòng họ. Không phải là con trai trưởng mà là người con trai nào có tâm đức, thành tâm tưởng nhớ ông bà, cầu khấn thì họ về. Khi về thì các vong ngự (đứng) trên hoa tươi đang nở. Vậy dòng họ phải chọn người có tâm đức chứ không nhất thiết là con trai trưởng. Nhà không có con trai (chết cả) thì chọn con dâu, cũng chọn có tâm đức. Để lo việc thờ cúng tổ tiên, ông bà (đây là sự hướng dẫn của người âm cho các gia đình hỏi vấn đề này, khác với tục lệ lâu nay).

-Bàn thờ đang đặt ở tầng 3, định đưa xuống tầng 1 là không được. Khi cúng đặt ở bàn riêng tầng 1 rồi khấn cầu thì được. Nếu chuyển ở nhà mới thì có thể xin đặt ở tầng 1.

Một vong nói với bố chuẩn bị khi bà nội mất: “Bố nên làm thế này, đặt tiền thật lên bàn thờ, khấn bà cô Tổ 4 đời nhà mình, xin gửi số tiền để bà cô Tổ lo phần âm cho bà nội khi chết. Rồi khấn: Trước nay bà nội có gì sai trái xin bà cô Tổ và dòng họ xóa bỏ cho.

-Xin cho linh hồn ra khỏi xác. Sau đó 3 – 5 phút, cất tiền, rồi báo họ hàng biết có tang và tìm lễ tang”.

-Khi hồn thoát khỏi xác thì khiên áo quan thấy nhẹ. Khi hồn chưa ra khỏi xác thì khiên áo quan thấy nặng. Hồn đã thoát xác có hỏa táng cũng không cảm ứng nóng. Ngược lại, khi hồn chưa thoát xác mà đưa đi hỏa táng thì linh hồn bị đốt nóng. Vì vật tất cả gia đình phải cầu khấn như trên để linh hồn được độ ra khỏi xác.

-Không đặt bàn thờ Thổ địa, Thần tài dưới đất. Sai lầm! Đặt cúng bàn thờ tổ tiên. Chỉ 1 bát hương thôi. Cúng ai khấn người đó, có tâm thành thì được linh ứng, chứng giám .
_________________




--------------------------------------------------------------------------------

E. Giáo dục tâm đức việc học hành của con cháu
Con cháu học chỉ mới lý thuyết thôi. Quan trọng là hành, là lao động. Bố mẹ không rèn lao động từ việc nhỏ trong gia đình như lau nhà, quét nhà, nấu cơm, rửa bát là không tốt, là tai họa đó.

Một vong nói với bố là người khai thác đá quý như sau: “Bố lợi dụng sơ hở của Nhà nước để khai thác, làm lợi cho cá nhân mình. Đó là tham nhũng. Làm như thế người âm nhà mình không độ cho bố đâu, làm ác không có kết quả. Chống tham nhũng là phải chống từ mỗi gia đình ngay từ lúc bé. Ông bà, cha mẹ phải có tâm đức. Ngay từ bào thai, nó đã tiếp nhận các hành động và các suy nghĩ, tư tưởng tốt xấu của bố mẹ, ông bà, những người thân trong gia đình. Tham nhũng có nguồn gốc sâu xa từ gia đình, từ lúc còn là bào thai. Hiện nay có nhiều gia đình lo việc cho con ăn học, đi học nước ngoài, tốn mấy cũng lo. Cha mẹ lo mọi việc trong gia đình, còn con thì không làm gì cả. Của ngon vật lạ cũng giành tất cả cho con. Vô tình tạo cho nó thói ăn tham từ bé, nó chẳng biết mời, biết nhường cho ông bà, bố mẹ. Lớn lên ra xã hội nó vẫn quen thói ăn tham, thói ỷ lại vào người khác. Tham nhũng bắt nguồn từ đó.”.

Gieo quả nào ăn quả đó. Bố mẹ làm thế nào con sẽ trả quả đó. Kiếp trước tốt, nay được hưởng. Nay làm điều xấu, kiếp sau sẽ khốn nạn. Nhìn cách sống thiện hay ác hôm nay sẽ đoán biết kiếp sau khốn nạn hay hạnh phúc. Vậy trước mắt, dù thế nào, đau khổ hay hạnh phúc cũng phải lo rèn cái tâm đức, lo làm điều thiện, thương người, giúp đỡ những người khó khăn, nhờ vả đến mình.

Vong người con nói với bố: “Bố phá rừng khai thác đá quý mà bố ăn tất nên phải nạn. Tiền lãi bố phải chia ba phần: 1 phần cúng tổ tiên, ông bà, 1 phần cúng chúa Thượng ngàn, cúng đền chùa để tạ ơn thì mới tồn tại và phát triển. Hoặc như khi Nhà nước trồng cây gây rừng nơi đã bị phá hủy thì bố phải ủng hộ tiền cho việc trồng đó. Nên nhớ “một lộc Thánh bằng một gánh lộc Trần”. Ai làm ăn kinh tế phải chú ý chia lãi 3 phần như trên. Rốt cuộc là 3 phần tiền đó cũng là của mình tiêu dùng cả. Nhưng đó là biểu hiện cái Tâm nhớ ơn Thần linh, Tổ tiên ông bà đã độ cho mình. Đó là người Trần kết hợp với phần âm. Thực tế là như vậy. Không hiểu, con cháu không khá lên được.

Không nên mắng trẻ con hay nghịch. Con trai, con gái nghịch là tốt. Nghịch để phát triển sức khỏe và tư duy. Nhưng phải giáo dục, hướng nó biết lao động những việc nhỏ trong gia đình. Bố mẹ không bao biện, nuông chiều con, làm thay mọi thứ cho con.

Con trai, con gái bắt đầu yêu, mẹ phải sâu sát con gái, bố sâu sát con trai, tâm tình như bạn, không nên ngăn chặn. Yêu là học, học mà yêu. Hướng dẫn con cái biết yêu, có lý tưởng. Nếu ngăn cấm, nó sẽ yêu trộm, nói dối bố mẹ, rồi vụng trộm, làm việc xấu. Phải tạo cho chúng nó gặp nhau, trao đổi tâm tình công khai, chính đáng. Tại cha mẹ không biết cách giáo dục mà làm cho con hư!

Hằng ngày có quà bánh, món ăn ngon, nên dạy con: Phần này cho ông bà, phần này của bố mẹ, phần này của con. Phải giáo dục cụ thể như vậy mà rèn cái tâm, cái đức cho con cái.

Phải hiểu từ con cái: Con là đứa ngoan. Cái là đứa bất hiếu, ngỗ nghịch. Trong con có cái, trong cái có con. Con vừa có cái hư cái xấu, vừa có nhiều cái ngoan. Cha mẹ phải biết rõ mà giáo dục con.

(Nhân người âm giải thích từ con cái, tôi xin nói bổ sung về từ Con người. Con là thú vật, do bản năng sinh tồn mà ăn thịt lẫn nhau; tham ăn; ăn thịt nhau là bản năng thú vật. Người là động vật, đã tiến hóa, đi 2 chân, có 2 tay, lao động, có bộ óc phát triển mà con vật không có, có ngôn ngữ, biết dùng lửa … Người là có trí tuệ, là tinh thần tập thể, biết yêu thương, có tâm thiện “nhân chi sơ, tánh bản thiện”. Trong ta, vừa có cái con, vừa có cái là người. Ai biết tu tâm thì bản chất người mạnh hơn, nhiều hơn. Ai không chịu tu tâm thì bản năng thú vật ngự trị trong anh ta nhiều hơn. M.Chánh).

Phải dạy con cái khi ăn nhớ mời cả người chết người sống. Người chết 4 đời, - nhất là người chết trẻ, đều về với gia đình. Ai nhớ đến họ, nhắc đến họ, cầu nguyện họ, thì họ độ cho. Người Trần dạy: “Uống nước nhớ nguồn” là phải làm từ việc nhỏ hàng ngày trong bữa ăn như thế đấy.

Một vong là con anh Bá, nhắc chị dâu có mặt ở đó như sau:
“Con dâu không được đem chuyện nhà chồng ra bàn tán, mách phía nhà mẹ đẻ mình, nhất là chuyện ấy không đúng sự thật. Thế là phạm Luật ở âm nhà chồng mình. Chị phạm khuyết điểm đó nên em phạt, nên chị đau bụng mãi mà không khỏi, có đúng không?”.

Người chị dâu nói: “Đúng”

Bây giờ chị biết khuyết điểm thì sẽ khỏi. Chị xem đã khỏi chưa? Người chị dâu sờ bụng, nắn bụng một lúc rồi vui vẻ nói: Khỏi rồi! Vong người em trai nói tiếp: “Chị còn le te mách lẻo nữa thì sẽ đau bụng trở lại đấy”.

* Trước đây có luật ông bà, cha mẹ làm ác, khi còn sống, trả không hết nghiệp thì con cháu phải gánh chịu. Từ nay – bắt đầu từ 2002, ai làm ác nấy chịu, con cháu không phải trả nghiệp quả nữa. Thời thế cõi âm thay đổi. Ai làm nấy chịu!.

* Một vong chết trẻ nói với bố: “Bố than phiền con trai đi học nước ngoài mà không có đủ tiền cho con … Bố đang làm Công ty đá quý … Người con nói: “Con sẽ độ cho bố 10 ngày nữa sẽ có 2 người lạ mang đá quý đến, hàng thật chứ không phải rởm đâu. Bố bán có tiền lo cho anh con đi học nước ngoài. Từ nay đến Tết bố cần xin bao nhiêu triệu?”

Bố xin có độ 50 – 70 triệu.

G. Thông tin tâm linh cho người Trần
Vong người con nói với mẹ:
- Bướm bay vào nhà là con xua vào để mẹ vui, mẹ đỡ buồn mẹ có biết không?
- Bướm đen, không có chấm trắng đen, bay vào nhà, bay trước mặt mình là báo trước tai nạn sẽ xảy ra, trước 1 ngày. Hôm sau không nên đi đâu cả.
- Hễ bướm vào nhà là có vong về đấy.
- Đang khỏe mạnh mà gà hoặc chim sa – lăn quay trước mặt là báo trước có tai nạn.
- Chó leo lên ghế ngủ là điềm báo trước có người lừa nhà mình.
- Xin độ cho làm việc gì thì tâm niệm khấn người âm nhà mình (bà cô Tổ, ông bà, con chết trẻ) độ giúp. Xin xong, thấy thoải mái thì làm; hễ đau đầu thì thôi.
- Thế kỷ XXI là thế kỷ Tâm linh, tức là người Trần đã biết người âm 1 đời về với gia đình, là thời kỳ người Trần kết hợp với người âm làm nhiều việc – gọi là thần kỳ, như chữa AID … Việt Nam giác ngộ về tâm linh Việt Nam làm nhiều thần kỳ, thế giới nể phục.
- Thế kỷ Tâm linh là thế kỷ chú trọng giáo dục cái tâm. Làm gì cũng phải có tâm đức là hàng đầu. Người Trần làm ăn gian dối, thất đức sẽ nhận hậu quả xấu.
-Từ năm 2000 thầy pháp dùng bùa chú không còn có tác dụng nữa. Không đốt vàng mã, không làm hương hóa học, không thờ cúng rườm rà, linh đình. Không mời thầy đặt bát hương bàn thờ.

Bàn thờ nên đặt theo hướng cửa chính của nhà ở, quay mặt ra cửa chính, đặt cao thấp là tự người nhà mình làm cho hợp với nhà (nhỏ, hẹp) và thuận tiện, đặt bàn thờ quá cao, ngã thì nguy lắm! Mọi việc đều do Tâm. Khi không có Tâm, khi đã không nghĩ đến người đã chết thì mọi hình thức cúng bái, mâm cỗ đều vô ích vì có ai chứng, ai độ cho đâu.

Từ năm 2002, ai làm phúc nấy hưởng, ai gây ác thì nhận tai họa. Con cháu không phải trả nghiệp cho ông bà, bố mẹ như trước.

Ở cõi thiên có nhiều máy phát tâm linh – có nhiều tần số khác nhau, người cõi Trần nhận kênh phát nào là tùy mức độ cái Tâm của người đó. Và người Trần thuộc 4 đời nhà mình cũng phát thông tin để độ cho con cháu.

Các nhà cảm xạ học dùng con lắc làm việc nên nhớ điều này, người nhờ mình giúp việc gì, như tìm mộ, chữa bệnh....đều có người âm nhà họ đi theo, nếu phần âm phù trợ nhà cảm xạ học mà thấp hơn người kia thì họ gạt đi nên nói không đúng, con lắc chỉ, hoặc trả lời không chính xác. Người Trần quan hệ, nói chuyện, làm việc với nhau đều có liên quan đến phần âm hai bên. Người Trần dấu với nhau được, nhưng không dấu được người âm. Mới nghĩ trong tâm (não) thì người âm đã nhận biết rồi. Có người tò mò muốn đến đây hỏi thử, cô biết cô không nói đâu! Có người phát khí công để thử, chỉ hao khí và người âm theo người đó bị cô quở phạt.
_________________

Con độ cho bố có lãi 80 triệu. Được chưa? Nếu không đúng như vậy, sau Tết, Bố không cần gặp con nữa.

Người Trần thường đi bà Chúa Kho, đi đền mẫu cầu xin đủ thứ. Hiểu sai rồi! Các vị Thánh cũng có nghĩa vụ với gia đình họ theo luật cõi âm. Không ai chứng cho mình và giúp cho mình đâu. Phúc lộc tại tâm. Phúc lộc tại gia. Không đi cầu xin bà Chúa Kho nào cả. Không xin cành vàng lá ngọc nào cả. Chỉ có người âm trong gia đình mình, dòng họ mình mới độ cho gia đình mình thôi. Luật Thiên đình đấy! Tâm của mình đối với tổ tiên ông bà dòng họ nhà mình mà không có, không tưởng nghĩ đến, nhất là vong chết trẻ, thì đi tìm ở đâu mà linh ứng được? Mỗi gia đình đều có bà Cô tổ tứ đại. Vì chết trẻ, được tu luyện lâu nên nhiều quyền năng, thiêng lắm, nên tìm gặp Bà
--------------------------------------------------------------------------------

D. Cái chết, chết già, chết trẻ
Khi mang thai dưới 100 ngày thì chỉ còn non yếu. Linh hồn đầu thai ở bên ngoài tác động vào cái thai bên trong như những đợt sóng năng lượng. Thai còn yếu nên dễ sảy thai. Từ trên 100 ngày, linh hồn tác động với cường độ ngày càng mạnh hơn nên thai nhi ít bị sảy. Nếu người mẹ bị ngã thì không có cảm giác đau vì linh hồn nâng đỡ. Linh hồn chờ sẵn bên ngoài nên thường bị nhiễm tật xấu, lời nói, hành động xấu của bố mẹ và người trong gia đình. Khi đứa bé thoát khỏi bụng mẹ, linh hồn đầu thai liền nhập vào xác và đứa bé liền cất tiếng khóc. Vì bắt đầu từ đây, xác này phải trả hậu quả xấu của bố mẹ và người xung quanh đã tiêm nhiễm cho nó. Và cũng từ đây linh hồn đi đầu thai không còn nhớ tiền kiếp của mình nữa.

Chết là rời bỏ các xác vật chất để sống ở cõi phi vật chất, nên nó nhẹ nhàng, thanh sạch hơn. Vì vậy ai chết trẻ, chết sớm thì đâu có chuyện gì là vô phúc?

Chết trẻ là chết lúc hình hài được 1 tháng trở lên. Nó đã có duyên nợ với gia đình nên về với gia đình. Nhưng bố mẹ không biết, không tư tưởng nghĩ đến con, coi như không có con, không đặt tên, không tưởng nhớ ngày cúng bái. Vì vậy các vong trẻ mới kiện lên thiên đình. Nay Thiên Đình mở cửa cho các vong trẻ về với gia đình.
Chết càng trẻ thì càng không có sai lầm ở cõi Trần, nên thời gian ở cõi âm tu luyện rất ngắn, là “vượt Thiên” đi đầu thai. Có vong xin ở lại để hướng dẫn ông bà, bố mẹ chết sau – tu luyện. Phải qua 4 kiếp sau, vong trẻ mới đi đầu thai. Cho nên chỉ gọi hồn 4 kiếp không gọi kiếp trước nữa vì theo quy luật họ đi đầu thai cả rồi.

Ở cõi Trần ai đẻ trước là anh là chị. Khi về cõi âm thì cũng thế. Ai về trước là anh là chị. Ông bà, bố mẹ chết sau con cháu, khi về cõi âm, con cháu trở thành người huấn luyện để mau chóng “vượt Thiên” thì lại gọi con cháu là anh là đại ca (xung quanh cười).

Người chết già, sống cõi Trần bao nhiêu năm thì về cõi âm phải tu luyện bấy nhiêu năm để rửa hết tội lỗi, tật xấu, mới thanh thoát “vượt Thiên” đi đầu thai kiếp khác.

Những vong chết trẻ, siêu thoát sớm, được học nhiều, hiểu biết rộng có thể giúp gia đình cõi Trần nhiều việc, nhiều mặt. Còn người già, còn phải lo tu luyện, chỉ biết những việc trong gia đình, nhỏ hẹp thôi. Vì vậy xin gặp người chết trẻ thì được hướng dẫn cho nhiều điều.

Mỗi gia đình khi về cõi âm đều có bà cô Tổ của dòng họ mình. Xưa kia bà cô Tổ 4 đời đó chết trẻ. Bà cô Tổ sẽ độ trì cho con cháu trong dòng họ tu luyện ở cõi âm.

Ở cõi Trần ai biết, đến đay xin gặp bà cô Tổ dòng họ mình, đều gặp được. Bà sẽ độ trì cho gia đình dòng họ trong cuộc sống hiện tại.

Người âm trong mỗi gia đình đều có người biết đủ các ngành nghề như cõi Trần. Con cháu cần giúp việc gì thì người âm có ngành nghề chuyên môn đó sẽ bày vẽ cách làm ăn. Không phải chỉ có một người âm phán bảo, hướng dẫn, mà nhiều người có khả năng nào thì sẽ giúp con cháu về khả năng đó.

Cách giúp của người âm cụ thể như sau: một vong nói với bố: Ví dụ ngày mai bố đi nằm viện. Bố cầu xin con hoặc mẹ theo giúp để bác sĩ chữa chóng khỏi và phục vụ tận tình. Con sẽ đến gặp người âm là người nhà đi theo bác sĩ, yêu cầu giúp đỡ. Người âm đó tác động vô hình để bác sĩ đó tận tình giúp đỡ. Đó là cách làm việc, quan hệ của người âm với nhau để giúp đỡ người Trần khi họ yêu cầu.

Chỉ có một bà cô Tổ tứ đại, còn 3 đời về sau gọi Ông cậu, Bà cô (chết trẻ).

Đất có Thổ công, sông có Hà bá. Thổ công quản lý, linh hồn chết ở hầm hố, trấn đất. Hà bá quản lý vong chết ở sông nước.

Chết tai nạn giao thông là khổ lắm. Chết ở đâu, Thổ địa nhận xác ở đó. Sau 100 ngày linh hồn về với gia đình.

Đến ở đâu, để tìm người âm nhà mình, thì phải khẩn cầu Thổ địa, Thần linh ở đó để giúp đỡ, cho gặp.

Tại sao có nhà trùng tang? Vì mời thầy cúng, thầy pháp đến yểm bùa chú, cúng trừ tà ma. Thầy thấy mệnh người chết lớn hơn Thầy, nên Thầy yểm, ảnh hưởng con cháu, chết trùng tang!

Trẻ chết non nhiều, không phải là vô phúc đâu, vì “chết trẻ, khỏe ma”. Những vong trẻ tu luyện hoàn thiện, chưa muốn đi đầu thai mà muốn về với gia đình thì phải làm phép về gia đình như đăng ký hộ khẩu ở cõi Trần vậy
trangchu